Trên long ỷ, Lưu Hiệp xuyên qua màn châu nhìn xuống ba người đang quỳ phía dưới, ánh mắt dừng lại trên người Phục hoàng hậu một lát, cẩn thận đánh giá một phen.
Dung mạo Phục hoàng hậu quả thực rất xinh đẹp, nhìn qua khoảng mười tám mười chín tuổi, khí chất hơn người, xứng đáng với bốn chữ ung dung đoan trang.
Thế nhưng Lưu Hiệp không có ý tâm động, liếc mắt một cái liền thu hồi ánh mắt, thản nhiên cười nói: “Hoàng hậu, Dương công, quốc trượng đều bình thân, mau mau mời đứng lên.”
Giọng nói ôn hòa, khiến người ta có cảm giác như gió xuân ấm áp.
“Đa tạ bệ hạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây