“Haiz…”
Đối mặt với câu hỏi của Thẩm Phối, Hứa Du thở dài một hơi, vẻ mặt phức tạp nói: “Chuyện này có phần khó nói… Ta muốn mượn Chính Nam một vật, mong Chính Nam nhất định đừng tiếc.”
“Ta còn tưởng là chuyện gì.”
Thẩm Phối cười, thẳng thắn nói: “Là tiền hàng, sách vở hay là vật gì? Tử Viễn cứ nói đừng ngại, nếu có ta nhất định sẽ cho ngươi mượn.”
Hắn còn tưởng rằng Hứa Du có chuyện gì trọng đại muốn tìm hắn, hóa ra chỉ là tới mượn đồ vật, việc này ngược lại khiến hắn trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây