Lời nhắc nhở của Trình Dục khiến Tào Tháo như bừng tỉnh giấc mộng, quay đầu nhìn Hứa Chử đang khổ chiến với Lữ Bố, rồi cưỡi tuấn mã vội vàng rút lui về hướng Hoa Dung đạo.
“Chết tiệt!”
Thấy Tào Tháo sắp chạy thoát, trong lòng Lữ Bố vô cùng nóng ruột, nếu thả Tào Tháo đi, hắn trở về biết ăn nói thế nào?
Tuy nhiên càng nóng vội càng dễ lộ ra sơ hở, hắn quá chú ý đến động tĩnh của Tào Tháo, phân tâm suýt nữa bị Nhạc Tiến một thương đâm trúng cánh tay.
Tuy tránh được, nhưng cũng bị lưỡi thương rạch ra một vết thương, máu chảy không ngừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây