Lữ Bố xách theo Phương Thiên Họa Kích còn đang nhỏ máu đi về phía Tào Nhân, mỗi một bước đều lưu lại một dấu chân màu máu.
Hắn đặt ngang Phương Thiên Họa Kích trước mặt Tào Nhân, lạnh lùng nói: “Có di ngôn gì không?”
“Hừ...”
Tào Nhân cười nhếch mép, lộ ra hàm răng trắng bệch, nhìn chằm chằm Lữ Bố nói: “Lão tử đcm ngươi!”
“Xoẹt!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây