Nghe Tào Nhân quở trách, Hạ Hầu Uyên im lặng một lát, cũng không biện giải, chắp tay nói: “Mạt tướng biết tội.”
Tào Nhân còn muốn nói thêm gì đó, nhưng vừa đứng dậy liền cảm thấy trước mắt tối sầm, ngã ngồi xuống.
“Tướng quân!”
Hạ Hầu Uyên thấy vậy giật mình, vội vàng tiến lên đỡ.
Sắc mặt Tào Nhân có chút tái nhợt, ngồi dưới đất hồi lâu mới xua tay nói: “Ta không sao... Vừa rồi là ta thất thố.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây