“Vì bệ hạ hiệu lực, không vất vả!” Trương Cáp cung kính đáp.
Lưu Hiệp nghe vậy liền nhìn về phía hắn, trêu ghẹo nói: “Đồ sát vương đình người Khương mà cũng không vất vả, vậy thế nào mới tính là vất vả? Xem ra chí hướng của Quán Quân Hầu còn lớn hơn trẫm tưởng, còn muốn lập nên công tích lớn hơn nữa, phải không?”
Trương Cáp nghe vậy liền đỏ mặt, chắp tay nói: “Bệ hạ, thần đồ sát vương đình người Khương thật sự không đáng nhắc tới, căn bản không thể so sánh với Hoắc tướng quân. Tước vị Quán Quân Hầu này, thần thật sự thẹn mà nhận lấy, kính xin bệ hạ thu hồi thành mệnh. Có Ôn công, Tử Long tướng quân, thần nào dám xưng hai chữ 'Quán Quân'.”
Hắn được tin Thiên tử phong hắn làm Quán Quân Hầu, cả người đều ngây dại, bởi vì tước vị này ở Đại Hán đại diện cho vinh quang vô thượng. Càng là chí cao vinh dự của võ tướng!
Quán Quân, dũng quán tam quân! Đây là danh hiệu cỡ nào?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây