“Trương tướng quân, không cần phải để ý đến con chó nhà có tang này.” Lữ Bố vội vàng ngăn Trương Tú lại, hắn còn muốn mang Viên Thuật cùng với truyền quốc ngọc tỷ dâng lên cho Thiên tử. Nếu bây giờ bị Trương Tú chém chết, vậy thì thiệt thòi lớn.
“Hừ!” Trương Tú hừ lạnh với Viên Thuật một tiếng, thu hồi lợi nhận lui sang một bên.
Lữ Bố lại nói: “Trương tướng quân bỏ tối theo sáng, đầu hàng dâng thành, thật sự là sáng suốt. Ta nhất định sẽ bẩm báo Thiên tử, biểu dương công lao của ngươi.”
“Đa tạ tướng quân!” Trương Tú lập tức lộ ra vẻ cảm kích, trong lòng mừng thầm.
Hắn lập được đại công, há có thể so sánh với Giả Hủ một mình đi đến thành Nghiệp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây