Trước bàn ăn.
Ba người Lục Bình một giây trước còn đang tùy ý tán gẫu, nhưng mà một giây kế tiếp động tác của bọn họ đều đồng thời dừng lại. Ba người đều vểnh tai, nghe ngóng những tin tức mà bọn họ đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Lục Bình, Trương Oánh Oánh và Cố Đại Thạch ngẩng đầu lên, vẻ mặt bọn họ đều ngưng lại, đối mắt nhìn nhau.
Quan sát bốn phía, chỉ nhìn thấy các nhân viên đến từ các công ty khác nhau trong tòa nhà này đang xem tin tức gì đó trong điện thoại di động, hoặc là sau khi hóng chuyện liền lập tức lấy điện thoại di động ra xem xét.
Hầu hết mọi người không phải là xem tin tức trên điện thoại di động thì chính là đang cầm điện thoại di động nhắn tin.
Một tia sáng lành lạnh chiếu vào trên mặt của mỗi người bọn họ.
Lục Bình ý thức được cái gì đó.
Trái tim của anh không khỏi đập nhanh hơn, thân thể đang phát nhiệt, máu nóng đang điên cuồng chảy khắp tứ chi.
“Đến rồi!”
“Cuối cùng đã đến!”
Lục Bình nhanh chóng mở điện thoại di động ra.
Tin tức nóng Bihu!
Tin tức hot của Weibo!
Tin hot trên Tik Tok!
Độ hot của các nền tảng gần như đều bị chủ đề về Xuyên Hòa chiếm cứ!
[ Ba biên tập viên hàng đầu của công ty TNHH văn hóa truyền thông Xuyên Hòa liên hợp với năm streamer hàng chục triệu fans và 18 streamer hàng triệu fan tập thể tố cáo Xuyên Hòa! ]
[ Mười đại tội của Xuyên Hòa! ]
[ “Xuyên Hòa hoàn toàn xem chúng ta là công cụ thu gom của cải! Chúng ta là người, không phải máy!” ]
[ Xuyên Hòa mưu tài hại mệnh, streamer dưới tay từng hoàn thành không biết bao nhiêu KPI chết đột ngột, lại chỉ nhận được 60 ngàn tệ tiền bồi thường! ]
[ Nhân sĩ chuyên nghiệp: Hoạt động khuyến mãi lớn của Xuyên Hòa một ngày đốt hơn chục triệu tiền quảng cáo! ]
…
Chuyện này đã được bày mưu từ sớm, dưới sự dẫn dắt của những người có tầm ảnh hưởng lớn, Xuyên Hòa lập tức hot khắp toàn bộ internet, lưu lượng khủng bố và độ chú ý như khiến máy chủ weibo vỡ tung.
“Thật là ác độc.” Lục Bình thấp giọng nói.
Anh chỉ mới nhìn tin tức này thôi đã có thể cảm nhận được cảm giác ngạt thở và choáng ngợp đến từ trận giông bão này. Xuyên Hòa một phút trước còn đang điên cuồng vô hạn, từ từ bay lên, giờ phút này lại trở thành một chiếc thuyền nhỏ giữa muôn vàn sóng gió, có thể chìm bất cứ lúc nào.
“Đây là muốn giẫm chết Xuyên Hòa, khiến cho đối phương chết không có chỗ chôn!” Cố Đại Thạch nghe thấy này thì tiếp lời.
“Chúng ta trước đó có đến Xuyên Hòa, cảm thấy bầu không khí của mọi người trong công ty Xuyên Hòa vẫn còn rất tốt mà?” Trương Oánh Oánh nghi ngờ nói.
Lục Bình đẩy mắt kính một cái, khóe miệng khẽ giương lên, anh thấp giọng nói:
“Tôi rất ngạc nhiên.”
“Cho dù Tống Tử Văn không có thêm động tác gì, nhưng cô lại cho rằng bản thân mình chắc chắn có thể lật ngược thế cục chỉ dựa vào tình báo của tôi sao?”
Ngay cả cơm cũng chỉ ăn vội được mấy miếng.
Lục Bình, Cố Đại Thạch, Trương Oánh Oánh chuẩn bị trở về công ty, hạng mục quảng cáo mà bọn họ nhận từ Xuyên Hòa không bị ảnh hưởng quá lớn, cho dù bên kia xảy ra vấn đề thì cũng chỉ còn một khoản tiền nhỏ nữa là chưa được thanh toán.
Nhưng công ty trong nửa tháng gần đây đã nhận lượng lớn đơn hàng quảng cáo doanh nghiệp, chuẩn bị quảng bá trong đợt khuyến mãi cuối năm này.
Nếu như hoạt động này bị đóng băng thì số tiền vốn của những hạng mục quảng cáo này có tới 80-90% là không thu hồi được.
…
Lục Bình hướng về phía thang máy, có thể nhìn thấy thỉnh thoảng có nhân viên sắc mặt căng thẳng, bước nhanh qua bên người.
Một bầu không khí căng thẳng và đè nén bắt đầu lan ra.
Xuyên Hòa là cơ sở đào tạo võng hồng nổi tiếng nhất Trung Hải, thậm chí là toàn quốc, cũng là công ty đầu tiên trực tiếp sử dụng lưu lượng để bán hàng!
Một khi Xuyên Hòa mở ra được con đường này thì toàn bộ giới tài chính sẽ sinh ra một con kỳ lân mới!
“Đây chính là sức ảnh hưởng lớn lao.” Lục Bình cảm nhận được bầu không khí.
Xuyên Hòa quật khởi đã mang đến lợi ích cho hàng trăm công ty trong tòa nhà này. Việc cất cánh của nó bị ngăn cản, cả tòa nhà này sẽ không có công ty nào là không bị ảnh hưởng.
[ Tinh ——]
Tiếng thang máy vang lên.
Ba người Lục Bình đi về phía Ngô Minh, lúc này đều cảm nhận được bầu không khí áp lực, ngay cả Cố Đại Thạch và Trương Oánh Oánh đều tỏ ra căng thẳng, tiếng hít thở cũng hạ thấp đi rất nhiều.
Trong văn phòng.
Lò sưởi mở hết công suất, ngày thường còn tốt, nhưng mà vào lúc này lại chỉ làm cho con người ta có chút cảm giác nóng ran.
Đám đồng nghiệp đều đang nghị luận, đủ loại tin tức thật thật giả giả, tin tức được mọi người truyền bá với nhau một cách điên cuồng.
“Đáng sợ.”
“So với trận cờ giữa Đinh Thanh và Viên Thái Bình, giao phong giữa Lý Ngọc Trân và Tống Tử Văn mới thật sự là đáng sợ. Mặc dù đao không thấy máu, xem internet vô hình kia như chiến trường, phủ lên con mắt của ngàn vạn người, dẫn dắt suy nghĩ của bọn họ, dùng miệng của bọn họ để thay đổi thế cục.”
Lục Bình ngồi trở lại trước bàn làm việc, thông qua tin tức mà mình nắm giữ bắt đầu tính toán nước cờ của hai người.
Anh biết được nhiều người nhất.
Anh có thể nhìn thấy tối đa.
“Kết quả cuối cùng sẽ nghiêng về phía nào đây?” Lục Bình thì thầm.