Gió trong màn đêm thổi tới trên người, Lục Bình thả lỏng hít vào một hơi thật sâu. Chỉ mới ra ngoài một tuần thôi mà anh lại có cảm giác như đã trải qua mấy đời.
Ánh mắt Lục Bình khẽ đảo qua phía trước, gương mặt lộ ra chút ý cười, sau đó hướng về phía một chiếc xe con màu đen cách đó không xa.
“Lục tiên sinh!”
Tại vị trí lái, người đàn ông trung niên để râu, tướng mạo bình thường, cung kính nhìn về phía người thanh niên thần bí thông qua kính chiếu hậu.
“Lợi Quân.” Ý cười trên gương mặt của Lục Bình nồng hơn một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây