Vị Phật gia thủ lĩnh Lan Môn đã sống trăm tuổi và từng có rất nhiều truyền kỳ này hiện tại trông có vẻ như già yếu hơn ba ngày trước rất nhiều. Trên người có hơi thở chết chóc quấn quanh, càng ngày càng nồng đậm.
Lục Bình lập tức thu hồi suy nghĩ, để Chu Nhĩ Vi buông cánh tay mình ra. Anh bước về phía trước một bước, đưa tay chỉnh lại tấm thảm trên chân Phật gia một chút, lại cười nói.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa rồi, Phật gia giống như là lần nữa ngủ thiếp đi.
Sau một hồi khá lâu, Phật gia chợt ngẩng đầu, ánh mắt vẩn đục nhìn về phía Lục Bình:
“Lục tiên sinh.” Bà thở hổn hển mấy hơi, cúi thấp đầu xuống:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây