Ta Xem Hình Sự Trang Đại Lão, Tỷ Phú Quỳ Cầu Giúp Đỡ

Chương 75: Mười tám tháng chạp! tổ chức hội đồng quản trị!

Chương Trước Chương Tiếp

Anh đi dép xuống giường, rót cho mình một ly nước lớn, sau khi uống xong liền cởi áo lót thấm mồ hôi trên người xuống, lộ ra thân hình cân đối, so với lúc trước thì thân thể anh không có thay đổi gì quá rõ ràng, ngoại trừ phần bụng dưới đã phẳng hơn và các cơ đã trở nên săn chắc hơn.

Anh bắt đầu hít đất ở giữa bàn đọc sách và giường ngủ.

Một hiệp 30 cái, hít ba hiệp.

Sau đó là squat, một hiệp 50 cái, làm 3 hiệp.

Làm xong.

Cho dù là mùa đông, Lục Bình vẫn chảy không ít mồ hôi. Anh trực tiếp ở trần đi ra khỏi phòng, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy bạn thuê chung nhà: chị Hạ Mẫn Đan. Cô đang dựa vào tủ để đi giày cao gót. Lúc cô nhìn thấy dáng vẻ của Lục Bình, ánh mắt lớn mật quét qua trước ngực, khóe môi giương cao:

“Chà!”

“Bình Tử, không nhìn ra nha, chị rất thích!”

“Đến đây! Để cho chị sờ một cái!”

Cô còn chưa dứt lời, Lục Bình đã thật sự đi qua.

Hạ Mẫn Đan hơi dừng lại, vươn tay ra, ngón tay lạnh lẽo hơi véo một cái, sau đó mỉm cười nói: “Xem ra vẫn còn thiếu một chút!”

“Không ngừng cố gắng!”

Nói xong, cô quay người tiêu sái rời khỏi, nếu như không phải lúc ra cửa chân suýt nữa bị trẹo, Lục Bình sẽ thật sự cho rằng cô đang thong dong như vẻ bề ngoài.

“Mình quả nhiên đã thay đổi, trước kia mình sẽ không như vậy.” Lục Bình thì thầm tự nói.



Lục Bình tắm xong, mặc quần áo đi làm, đeo mắt kính gọng đen, xách túi công văn lên rồi rời khỏi nhà.

Anh mua một chiếc bánh trứng ở lối vào tàu điện ngầm, sau đó vừa thổi vừa ăn từng miếng to. Đồng thời, bàn chân nhanh chóng hướng về phía trạm xe, xung quanh anh đều là những nhân viên văn phòng giống như anh, ai nấy đều vừa chạy vừa chen chúc mà vào.

Lúc tàu điện ngầm đến trạm, Lục Bình vừa vặn ăn xong bánh trứng.

Anh chen vào bên trong tàu điện ngầm.

“Chuyện mua xe còn phải đợi năm sau mới có thể nói ra.”

“Nhưng mà, cho dù lái xe thì cũng không tiện trong giờ cao điểm buổi sáng.” Lục Bình thì thầm một câu.

Ánh mắt của anh chú ý tới tấm biển quảng cáo đối diện cửa kính của tàu điện ngầm, “Xuyên Hòa Sale Lớn”, nhìn về phía màn hình cạnh cửa thì trong đó đang giới thiệu ba buổi biểu diễn dành riêng cho khu vực nước ngoài của Xuyên Hòa!

Liếc nhìn điện thoại di động của cô gái bên cạnh, cô đang không ngừng ấn lưu mã giảm giá của Xuyên Hòa.

“Lý Ngọc Trân đúng là khí phách.”

“Đáng tiếc, cho dù là người phụ nữ như vậy cũng không thể ngờ tới Lý gia sau lưng cô lại trơ mắt nhìn cô chôn vùi tất cả. Chuyện cô và Tống gia kết thông gia, hoàn toàn không có đơn giản như những gì cô nghĩ.”

Lục Bình cảm khái.

Những ngày gần đây, anh không bắt tay vào việc sử dụng tình báo thứ tư, chỉ lặp đi lặp lại nghiên cứu tin tức đã đổi mới. Đến lúc này, anh mới ý thức được việc mình lợi dụng tình báo của mấy người này mới chỉ ở mức cơ bản.



“Anh Bình!”

“Chào buổi sáng!”

Văn hóa Ngô Minh.

Lục Bình mới vừa vào công ty, Trương Oánh Oánh đã để ý tới, chờ người đi đến gần liền nhanh chóng chào hỏi.

“Chào buổi sáng!” Lục Bình cười gật đầu.

Từ sau đêm giao thừa, anh có thể cảm nhận được những tình cảm nóng bóng gần như không thể che giấu của Trương Oánh Oánh. Lục Bình không có từ chối, thậm chí, anh còn hưởng thụ loại cảm giác bình phàm có chút ngọt ngào và loại cảm giác tim đập thình thịch này.

Bạn thuê chung nhà chỉ là bạn thuê chung nhà, chị Đan chỉ muốn làm tình nhân!

Lý Ngọc Trân là Lý Ngọc Trân, là mục tiêu chinh phục của một thân phận khác của anh!

Trương Oánh Oánh là Trương Oánh Oánh, thân phận ‘ngụy trang’ của anh chính là một nhân viên tiếp thị bình thường, cần trải qua cuộc sống như người bình, ví dụ như yêu đương, ví dụ như lập gia đình!

“Bình Tử.”

“Lát nữa cùng tôi đi tới Xuyên Hòa, báo cáo công việc một lần cuối cùng, sau đó chúng ta liền có thể nghỉ ngơi và đón năm mới!” Cố Đại Thạch xoay người lại, nói với Lục Bình.

“Đã biết.” Lục Bình đáp một tiếng.

Cùng Cố Đại Thạch cùng đi vào Xuyên Hòa, toàn bộ nhân viên công ty bọn họ đều ở trong trạng thái hưng phấn. Lý Ngọc Trân cũng không phải là một người hẹp hòi, sẽ cung cấp đầy đủ lợi ích cho nhân viên của mình.

Người đến người đi.

Mỗi người đều đang nỗ lực cho chặng cuối.

Lần này, Lục Bình và Cố Đại Thạch đến tiếp nhận công việc, đừng nói là Lý Ngọc Trân, ngay cả giám đốc bộ phận quảng cáo như Lâm Thu Nguyệt đều không thể nhìn thấy. Người phụ trách tiếp nhận công tác là một vị trưởng phòng tướng mạo phổ thông.

Đối phương không có nói gì nhiều, bàn giao xong liền để hai người rời khỏi.

Trong lúc đang rời khỏi Xuyên Hòa thì Lục Bình bỗng quay đầu lại. Anh nhìn thoáng qua ánh đèn màu xanh đang lấp lóe của camera giám sát, đẩy mắt kính gọng đen một cái, khóe miệng hơi dương lên sau đó xoay người rời khỏi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)