Suy nghĩ trong phút chốc, Lục Bình mở mắt ra, nghiêng đầu sang một bên. Trên chiếc giường bên cạnh, Chu Nhĩ Vi cũng đã cởi bỏ áo mát xa, tấm lưng trắng nõn như ngọc được phủ lên một chiếc khăn mặt, nhân viên đang cẩn thận xoa bóp qua thông qua chiếc khăn. Giờ phút này, thuận theo ánh mắt của Lục Bình vừa vặn có thể nhìn thấy một nửa đường nét hoàn mỹ lộ ra. Bộ ngực của Chu Nhĩ Vi kém xa chị Mẫn Đan, nhưng rất tinh xảo, cảm giác vừa ôm, giống như là một tác phẩm nghệ thuật.
Lục Bình gọi một tiếng.
“Lục tiên sinh.” Chu Nhĩ Vi nhìn thấy ánh mắt của Lục Bình, cuống quít che lại, gương mặt đỏ bừng, đáp lại một tiếng.
“Nếu như cô đã xoa bóp xong rồi thì đi về nghỉ ngơi trước đi.” Lục Bình thu hồi ánh mắt, ôn hòa nói.
Một lát nữa, đại lão của Vọng Bắc Lâu sẽ tới đây, anh cũng không muốn đối phương trông thấy dáng vẻ hiện tại của Chu Nhĩ Vi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây