Tiết Hoa Thanh ngồi xuống ở bên cạnh, tháo kính mắt xuống, cẩn thận lau sạch gọng kính. Sau khi đeo lên, anh bình tĩnh cất lời.
Nghe thấy câu nói này, động tác của Đinh Thanh hơi dừng lại. Anh cầm chén rượu lên, ngửa đầu uống sạch sẽ, lau miệng một cái, trên mặt lại không lộ ra chút cảm xúc nào.
“Nói một chút đi.” Anh trầm giọng nói.
“Hẳn là có quan hệ rất lớn tới Lục tiên sinh, tôi cũng không rõ tình hình cụ thể cho lắm…”
Tiết Hoa Thanh thành lập Lục Nhĩ, trước mắt đã nắm giữ một mạng lưới tình báo không nhỏ. Anh đã ngửi được cái gì đó. Với anh mà nói, cảm giác của anh rất giống với đám người Phật gia, giống như là sâu kiến nhỏ bé đang nhìn về phía đám mây đen như là tận thế che khuất bầu trời cùng với vòng xoáy đang càn quét khắp nơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây