Thân thể quá suy yếu, thậm chí còn không có sức lực để chống đỡ khi ngồi trên xe lăn, cúi đầu thấp xuống, không biết mình đang bị đưa đến chỗ nào.
Quách Thế Bình cố hết sức để thở.
Ông nghe thấy một tiếng Tinh, cửa thang máy chậm rãi mở ra.
Quách Thế Bình giống như là đã nhận ra cái gì đó, liều mạng ngẩng đầu lên —— nước mắt bất tri bất giác lăn xuống từ khóe mắt của ông lão.
“A —— “
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây