Nói xong, anh lộ ra vẻ suy ngẫm, cuộn quyển tạp chí trong tay lại, sau đó không tiếp tục đi lung tung nữa, mà đi đến chiếc xe đang đỗ lại ở ven đường. Lục Bình ngồi vào trong xe, đầu ngón tay gõ gõ tay vịn, sau đó lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho tổ đội điều hành chuyên phục vụ cho mình:
“Phái người đến viện dưỡng lão Nhân Ái tại Cửu Long, Hồng Kông, tìm một ông lão tên là Quách Thế Bình.”
“Sau đó đưa người tới trước mặt tôi.”
“Vâng!”
Sau khi nghe thấy tiếng đáp lại, Lục Bình không có nói thêm gì nữa. Trong tình báo chỉ có một câu như này, anh cũng không thể biết cụ thể là phòng bệnh nào, lực lượng thủ vệ lại như thế nào. Nhưng mà những người kia đương nhiên có thể làm tốt chuyện này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây