“Ông đi xuống trước đi!” Cao Trường Niên đen mặt, trầm giọng nói.
“Vâng!” Lão An cung kính đáp.
Ông khom người với ba vị tiên sinh còn lại trong phòng, thân thể lùi về phía sau mấy bước, sau đó quay người rời đi. Nếu như ông còn ở lại phòng tiếp khách, đó chính là đang không ngừng khiến cho Cao Trường Niên khó xử.
“Thì Chương, ông cũng đi xuống đi.”
Lục Bình bưng chén trà lên, dùng nắp gẩy gẩy nước trà. Anh tính toán bầu không khí, nhấp một ngụm trà sau đó ôn hòa nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây