Tiết Hoa Thanh mặc kệ phản ứng của lão Mã, không tiếp tục vòng vo nữa. Ánh mắt của anh nhìn chăm chú vào người pha chế trung niên trước mặt, sau đó đưa ra lời mời. Sau một lúc chậm rãi kéo dài lời nói, anh lại nghiêm túc nói:
“Phục vụ cho Lục tiên sinh!”
Câu nói này vừa vang lên.
Cho dù là Đinh Thanh đang trong dáng vẻ bất cần đời thì cũng lập tức trở nên nghiêm túc.
Lão Mã thu hồi nụ cười vẫn luôn treo trên mặt, sự đạo đức giả như thể lộ ra chỉ trong nháy mắt. Trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra cảm giác khoảng cách hiếm thấy. Sự lém lỉnh luôn tản mát ra tử trên người một tay pha chế biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là sự lạnh lùng, là nguy hiểm. Ánh mắt sắc bén đối diện với ánh mắt của Tiết Hoa Thanh, trầm giọng nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây