Ta Xem Hình Sự Trang Đại Lão, Tỷ Phú Quỳ Cầu Giúp Đỡ

Chương 63: Đại lão kinh nghi

Chương Trước Chương Tiếp

Đinh Thanh ngồi trong chiếc xe sánh ngang với chiếc xe của Tiết Hoa Thanh. Sau khi va chạm một lần nữa, tại chỗ ngồi phía sau, Đinh Thanh nâng tay phải lên. Trong buồng xe, ánh mắt của tài xế trẻ tuổi lập tức rời khỏi kính chiếu hậu. Anh chuyển động tay lái, xe lúc này trở về làn đường ban đầu.

[ Răng rắc ——]

[ Răng rắc ——]

Anh lấy một gói thuốc lá từ trong túi, dùng miệng cắn một điếu.

Anh bật chiếc bật lửa cũ kỹ mấy lần, vẫy vẫy, ngọn lửa lập tức bùng lên, sau đó hít sâu một cái.

Đinh Thanh hạ cửa kính xe xuống.

Cánh tay chống lên khung cửa sổ, làn gió lạnh lùa vào làm mái tóc ngắn hơi xanh cuộn lên. Anh nhìn về phía chiếc Volkswagen Passat màu đen ở phía bên tay trái.

“Đinh Thanh?”

“Tập đoàn vận tải Trung Hải, hoặc là Tào Môn? Bọn họ và Tổng Tử Văn Tống gia có hợp tác? Không đúng, Đinh Thanh không phải đã sớm mặc kệ chuyện…”

Vẻ mặt Tiết Hoa Thanh trở nên nghiêm túc, chỉ trong chốc lát mà đã có quá nhiều nghi vấn tuôn trào. Anh bắt lấy điện thoại di động, muốn tìm người có thể cầu cứu, nhưng mà tiến hiệu lại trống rỗng không có kết nối được. Anh trầm giọng nói gì đó với tài xế, sau đó cửa sổ xe bên phải lập tức hạ xuống.

Cửa sổ xe vừa mới mở ra.

Một chiếc điện thoại di động bị Đinh Thanh ném vào, lăn đến phía trước chỗ ngồi.

Tiết Hoa Thanh nhìn chiếc điện thoại kia, khom người thò tay ra.

[ Keng keng keng ——], vừa cầm ở trong tay, tiếng chuông chói tai đã vang lên. Anh nhìn thoáng qua Đinh Thanh đang ngậm thuốc lá, sau đó áp điện thoại di động lên trên tai.

“A lô.”

“Các người muốn làm gì?” Tiết Hoa Thanh trầm giọng hỏi.

“Có một vị tiên sinh muốn gặp anh.” Đinh Thanh cà lơ phất phơ nói.

“Vị nào?”

“Anh gặp một chút thì sẽ biết.”

“Đúng rồi, tiên sinh kia có bảo tôi chuyển lời cho anh, nắm giữ tình báo như nắm giữ quyền hạn, nếu như không có thì đó chính là tình báo còn chưa đủ tăng cường.”

Đinh Thanh nhớ lại lời nói của vị tiên sinh thần bí kia, sau đó thuật lại cho đối phương. Anh ngước đôi mắt bình tĩnh lên, nhìn về phía chiếc xe bên trong, xuyên qua đó có thể nhìn thấy được bóng dáng của Tiết Hoa Thanh.

Nói xong, anh chủ động cúp điện thoại, nâng cửa sổ xe lên.

Sau khi Tiết Hoa Thanh nghe thấy câu nói kia thì mở to hai mắt, thân thể chợt run nhẹ.

“Không cần va chạm nữa.”

“Đuổi theo chiếc xe bên trái này.”

Tiết Hoa Thanh hít thở sâu, anh đột nhiên trầm giọng nói với tài xế. Anh biết rõ chủ ý của tài xế, dựa vào chiếc xe đã được cải tiến này thì khả năng có thể đột phá vòng vây là rất lớn.

Đúng lúc này, đường ra của đường hầm xuất hiện ở trước mắt.

“Đi.”

Đinh Thanh liếc nhìn chiếc xe bên trái, thấy người kia thức thời thì bình tĩnh nói.

Xe phía trước và xe phía sau lần lượt di chuyển và rời khỏi giống như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.



“Bình tĩnh!”

“Mình nhất định phải bình tĩnh!”

Sau khi rời khỏi công ty, Lục Bình ngồi vào một chiếc ô tô màu trắng, nhưng sau khi xe bình ổn chạy được một đoạn, trong không gian an tĩnh, trái tim không hiểu sao lại bắt đầu đập dồn dập.

Anh động đậy đôi mắt, cố gắng thả lỏng mình.

Lần này, anh cần tiến hành biểu diễn ở trước mặt hai đại lão là Đinh Thanh và Tiết Hoa Thanh, bất kỳ chút sơ hở nào đều có thể khiến cho một trong hai người hoài nghi.

Bọn họ một người là người đứng thứ hai của chi nhánh thứ ba Tào Môn Trung Hải, một người là vua không ngai nắm giữ sức mạnh ngôn luận.

Nhưng nếu như không làm như vậy, Lục Bình rất khó chấn nhiếp được Tiết Hoa Thanh và dẫn người kia vào bên trong bối cảnh mình cần bổ não.

“Giải quyết xong Đinh Thanh, kéo Đinh Thanh vào tay mình, nâng đỡ người kia đoạt quyền. Như vậy mình sẽ có thể nắm giữ các con đường chở hàng trong đợt buôn bán cuối năm của Lý Ngọc Trân!”

“Giải quyết xong Tiết Hoa Thanh, việc tuyên truyền miệng cũng nằm trong tay của mình!”

Anh không ngừng lặp đi lặp lại những tình báo liên quan tới hai người ở trong đầu.

“Hô!”

“Hô!”

“Hô!”

Lục Bình hít sâu một hơi.

Tại chỗ không có ai nhìn thấy, cánh tay phía sau lớp áo của anh đã nổi một tầng da gà, bàn chân trong chiếc giày da khẽ cong lên, ngón chân dùng sức vân vê đế giày, sống lưng bắt đầu bị mồ hôi thấm ướt.

Tại chỗ ngồi của tài xế, người đang lái xe là tâm phúc của Đinh Thanh, một người đàn ông trung niên hơn 30 tuổi. Anh lái xe với vẻ mặt không cảm xúc, xe lại một lần nữa vững vàng dừng lại ở trước đèn giao thông.

Đầu ngón tay gõ gõ tay lái.

Ánh đèn bên trái chiếu xuống gương mặt anh.

Trong lòng người đàn ông trung niên cảm thấy tò mò, giương mắt lên nhìn qua kính chiếu hậu, quan sát thanh niên ngồi ở hàng sau. Người thanh niên mặc quần áo công sở, nhìn qua không có chỗ nào đặc biệt. Ánh mắt người thanh niên hơi híp lại, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần, khí chất trầm ổn này đúng là không bình thường.

Đèn xanh sáng lên.

Người đàn ông trung niên khởi động xe, vừa quẹo trái không lâu, [ Tút ——! ], một tiếng còi xe chói tai đột nhiên vang lên từ phía sau.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)