Viên Lợi Quân sờ lên túi, cuối cùng mò mẫm một hồi, lấy ra một gói thuốc từ trong hộp đựng đồ trước ghế phụ. Anh lấy ra một điếu, ngậm lên miệng, lấy bật lửa ra và chuẩn bị châm lửa cho mình. Ánh mắt bình tĩnh của Viên Lợi Quân ngưng tụ lại, vẫn duy trì lấy hành động trước đó, ngón cái xẹt qua bật lửa cũ kỹ, châm thuốc cho mình.
Hạ cửa kính xe xuống, cùi chỏ gác lên bên cạnh khung cửa sổ.
Ánh mắt bình thản lặng yên không một tiếng động quan sát xung quanh, tay kẹp điếu thuốc. Anh cũng không có ý định che giấu,trầm giọng nói: “Các tổ đội báo cáo tình huống một chút đi.”
Viên Lợi Quân liếc nhìn đám người đi làm thông qua kính chiếu hậu.
Anh chợt trông thấy có một tia sáng phản chiếu, hơi nhướng mày một cái. Lục tiên sinh không ở đây, anh cũng không quan tâm lắm đến việc đầu mình có đang bị súng chĩa vào hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây