“Nha!”
“Bình Tử, sao một người bận rộn như cậu hôm nay lại trở về sớm như vậy?”
“Ừm.”
“Lúc trước không phải có đi công tác sao, sau khi kết thúc công việc và xử lý xong mọi chuyện, phía sau hẳn là có thể nhẹ nhõm hơn một chút.” Lục Bình đặt túi công văn ở trước tủ giày, vừa xoay người đổi giày vừa thuận miệng đáp.
Đôi mắt ngập nước của Hạ Mẫn Đan nhìn chăm chú vào Lục Bình, giống như là đã nhận ra cái gì đó. Cô chợt ngồi khoanh chân, hô to với Lục Bình đang muốn đi lướt qua mình:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây