“Chúng… Chúng tôi có thể chết hay không.”
Trên mặt bầm tím, miệng sưng lên giống như bánh bao, phát ra tiếng ô ô, nếu như không cẩn thận phân biệt thì thậm chí sẽ nghe không rõ đang nói cái gì.
Ánh trăng lạnh lùng xuyên qua vách tường, xuôi theo cửa sổ nhỏ chiếu sáng một góc của lò mổ. Trong gian phòng không lớn, chỉ còn lại hai bóng người bị xích sắt khóa lại đang dựa vào một bên tường.
Hoàng Văn Vượng cảm thấy cả người đau đớn và đói khát, anh sợ hãi và bất an… Anh chuyển động thân thể kéo theo sợi xích cố định nơi cổ tay phải phát ra tiếng vang lạch cạch.
Trong bóng đêm yên tĩnh, tiếng vang đột ngột này trở nên vô cùng rõ ràng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây