Nói xong, Lục Bình đi về phía kho hàng của tàu hàng. Ở trong kho hàng, sau khi xác nhận bốn phía không có ánh mắt thăm dò nào, anh dán bàn tay vào trước một rương hàng, đồng thời khép đôi mắt lại, trong đầu phác hoạ ra một không gian ba chiều của những chiếc rương đựng đồ.
Suy nghĩ ập đến.
Quả nhiên, những nhắc nhở tới từ trong bóng tối lại lần nữa bắt đầu hỏi thăm.
“Đúng vậy!” Trái tim Lục Bình bắt đầu đập kịch liệt, đáp lại không chút do dự.
Làm xong những chuyện này, Lục Bình vẫn còn duy trì động tác dán lòng bàn tay ở trước rương hàng. Thật lâu sau, anh mới thả lỏng người. Lục Bình nhếch miệng, nhìn về phía xung quanh vẫn im ắng như cũ, không có chút biến hóa nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây