Đầu ngón tay Lục Bình gõ gõ mặt bàn, nói thầm ở dưới đáy lòng. Đây cũng là nguyên nhân khiến anh chạy được nửa đường rồi lại trở về, ít nhất thì anh đã nhảy múa trước lưỡi đao một lần cuối cùng, cố gắng sáng tạo cơ hội cho đám người Đinh Thanh. Không cần người khác biết, đây là anh tự thuyết phục mình.
…
“Vâng!” Nghe thấy lời nói của Lục tiên sinh, biểu cảm của Tiết Hoa Thanh quả nhiên là buông lỏng hơn rất nhiều, đáp lại.
Bên cạnh hắn, sự mù mịt trên gương mặt không cảm xúc của Đinh Thanh cũng tán đi đôi chút.
“Đúng rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây