Trên trán Trịnh Bác Văn không ngừng chảy mồ hôi, anh nuốt xuống một ngụm nước bọt, tay cũng đang run rẩy, sau khi đầu khung kính một cái thì đáp lại bằng giọng điệu có chút cà lăm:
“A….Lục…Lục Bình. Cậu lần trước nói, sau một tuần lễ nữa sẽ… sẽ có thời gian.”
“Hiện tại, cậu xem…” Giọng nói có chút cà lăm.
“Thật xin lỗi.”
“Đoán chừng là không được rồi, ngày mai trong công ty đúng lúc muốn tôi đi công tác, đi khoảng ba, năm ngày gì đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây