Trong tầm mắt, Lý Ngọc Trân vẫn là dáng vẻ lạnh như băng. Sau khi Lục Bình ngồi xuống thì cô mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía đối phương rồi kêu một tiếng, ngay sau đó lại cúi đầu xuống xử lý các loại văn kiện trên bàn. Hiện tại Xuyên Hòa đang ngoại ưu nội loạn, áp lực to lớn đang đè nặng trên người Lý Ngọc Trân.
Lục Bình không quấy rối cô làm việc mà là phối hợp nhấp một miếng trà, thuận tay cầm một phần văn kiện trong tay Lý Ngọc Trân lên rồi hững hờ mở ra. Anh xem cũng không hiểu cái gì cả, nhưng vẫn lắc đầu lộ ra vẻ cảm khái.
“Đêm qua, Vinh gia tiên sinh mời tôi đến trong phủ.” Lục Bình ôn hòa nói.
“Tích Triều tiên sinh và Vinh lão gia tử đều là những người tài hoa.”
Ánh mắt Lục Bình âm thầm quan sát phản ứng của Lý Ngọc Trân, đồng thời trên mặt bắt đầu lộ ra biến hóa rất nhỏ khiến cho tư thái của Lục Bình nhìn qua càng thêm thong dong, mang theo một chút nghiền ngẫm và thâm ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây