Một giờ chiều.
Lục Bình đứng lên.
Tay anh đang run rẩy, đi đi lại lại trước bàn làm việc, trên trán thậm chí là trên người đã bắt đầu đổ mồ hôi: “Cần phải đi.”
“Cần phải đi.”
[ Ong ——! ]
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây