“Con nói đúng.” Lý Trọng Ngôn thở dài, nói:
“Lúc ông nội con còn sống thường xuyên nói cha không có quyết đoán, không bắt lấy những cơ hội có thể bắt lấy. Ở trong cấp độ này mà không thể bắt lấy thì tương đương với việc mất đi và bị bỏ lại phía sau.”
Ông vừa dứt lời, trong phòng lại lần nữa lâm vào một khoảng im lặng.
Một lúc lâu sau.
Ánh mắt Lý Trọng Ngôn hiện lên dũng khí hiếm có: “Ngọc Trân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây