“Hừm…”
“Thật đúng là biết hưởng thụ.”
Lục Bình sải bước đi vào, đón ánh nắng chiếu vào, ngồi ở trước bàn làm việc của Lý Ngọc Trân. Anh cảm nhận cái ghế dưới chân, không biết có phải là được làm riêng hay không, hoặc cũng có thể là do một tầng tâm lý, Lục Bình chỉ cảm thấy một loại cảm giác thoải mái trước đó chưa từng có bắt đầu bốc lên từ bàn chân.
“Cô đi ra ngoài trước đi, có chuyện tôi sẽ gọi.” Lục Bình nhìn về phía Hạ Đình, trầm giọng nói.
Ánh mắt anh vẫn luôn dõi theo người kia rời đi,sau khi cửa văn phòng đóng lại, anh mới chính thức trầm tĩnh lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây