Nghĩ như vậy, vẻ mặt Lục Bình chợt thay đổi, một giây trước vẫn là vẻ bình tĩnh xen lẫn mệt mỏi, một giây kế tiếp trên gương mặt đã mang theo nụ cười lại tựa như không phải cười, giống như đang che giấu thâm ý gì đó!
“Hình như còn thiếu chút gì đó.”
Lục Bình nhìn về phía cái gương ở góc bàn, ngón tay trỏ đặt hai bên khóe miệng, chậm rãi kéo cao… sau đó lại điều chỉnh một chút: “Rất tốt.”
“Cứ như vậy đi.”
“Duy trì.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây