Nói xong, Lục Bình nhìn về phía Thôi Thừa Phương, nói: “Thôi tiên sinh, tuy rằng tôi biết rằng mình không nên nhiều chuyện, nhưng tôi vẫn muốn xác lại nhận một lần, ông thực sự muốn ngồi ở trước bàn với Vinh gia?”
“Năm đó cha của ông Thôi Châu Bình cho đến bước ngoặt cuối cùng đều chưa từng lui tới cùng Vinh gia. Thứ mà Thôi tiên sinh che giấu thật sự có thể nhờ được Vinh gia ra tay sao?” Lục Bình nâng cao giọng, tiếp tục hỏi.
Anh nhớ lại tình báo. Nhớ tới thời điểm sau cùng Thôi Châu Bình chắc là đã từng thử dùng bí mật này để đổi lấy cơ hội, nhưng tin tức còn không kịp truyền đi thì đã gặp tai nạn. Đối phương không phải là không muốn đổi, mà là chưa kịp.
Lục Bình đang đánh cuộc, cược năm đó Thôi Thừa Phương còn nhỏ nên không biết rõ kết quả này. Bởi vì chuyện này can hệ trọng đại, Thôi Châu Bình sao có thể để cho quản gia chiếu cố Thôi Thừa Phương biết rõ được?
Anh vừa dứt tiếng, đúng như dự đoán, Thôi Thừa Phương lập tức ngồi thẳng người. Thành thật mà nói, điều này cũng là nghi hoặc của ông trong mấy năm nay. Tương tự, đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến ông muốn nhờ vị Lục tiên sinh này làm người trung gian!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây