Lý Ngọc Trân dựa đầu vào ghế dựa, bên trong đôi mắt tuyệt mỹ hiện ra một chút mê man. Cô vẫn chưa đưa hai phần báo cáo này cho cha mình, nhưng chỉ cần điều tra thuận theo phương hướng này thì khẳng định sẽ có thể thu được đáp án. Cô cũng đã phái người đi làm rồi.
Từ rất nhiều năm trước, từ lúc Lý Ngọc Trân còn nhỏ đã tự đặt ra những yêu cầu cho bản thân. Cho phép mình mềm yếu, nhưng khoảng thời gian này không được cao hơn 5 phút… Không, là không được mềm yếu quá ba phút.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Nếu như có đồng hồ bấm thời gian ở đây thì sẽ biết được thời gian mới trôi qua có 30 giây. Ánh mắt Lý Ngọc Trân lại trở nên sắc bén, ngồi ngay ngắn người lại.
“Cho dù Lý gia không còn nữa…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây