Trong phòng tiệc, bầu không khí trở nên càng ngày càng nóng bỏng. Khách mời bốn phía, nhóm người xuất thân từ vọng tộc không chê chuyện lớn, trên mặt để lộ ra vẻ hưng phấn. Xa hơn chút nữa, đám quyền quý và đám phú thương phụ thuộc vào vọng tộc thì nghiêm mặt, rũ đầu xuống, không dám biểu lộ ra tâm tình. Lúc này, dựa theo quy trình, ánh đèn trong phòng tiệc trở nên ảm đạm, chỉ quanh quẩn ở phía dưới cầu thang xoắn ốc. Ánh đèn giống như là những ngôi sao không ngừng sáng lên, tạo nên sự mộng huyễn mà rực rỡ bên trong sự mờ mịt.
Con gái Kiều gia mặc váy dài pha lê, giống như là công chúa đi ra từ trong cổ tích. CÔ gái bước xuống dọc theo cầu thang.
“Năm đó, tôi không nên thả cho Chu gia các người một con đường sống!” Sắc mặt của ông lão tuổi xế chiều trầm xuống, trầm giọng nói.
Chu Tư Niên nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng. Ông nhìn về phía công chúa Kiều gia đang đi xuống: “Chỉ cần ông duỗi móng vuốt ra một cái liền kéo theo toàn bộ Kiều gia cùng nhau hạ táng.”
Khi công chúa Kiều gia đi đến chính giữa hiện trường, rất nhiều người biết rõ chuyện cũ đều không ngừng nhìn về Kiều lão gia tử phía trước xe lăn và Chu Tư Niên. Tại thế kỷ trước, trong tiệc sinh nhật của tam tiểu thư Chu gia, lúc đó Chu gia đang ở trong tình thế bấp bênh nhất, khó tránh khỏi việc phải lựa chọn con rể cho Chu Tam tiểu thư để kết thông gia, thu hoạch thêm đồng minh cho Chu gia. Nhưng Kiều An Nam và người cha đã qua đời của ông ta lại đến nhà, hơn nữa còn lựa chọn nói ra một chuyện mới khuấy đục vũng nước vào lúc Chu Tam tiểu thư dừng bước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây