Áp xuống suy nghĩ, Lục Bình nhìn về phía kính chiếu hậu, trầm giọng nói ra.
“Vâng.” Viên Lợi Quân cung kính đáp.
Xe con màu đen chạy giữa dòng xe cộ đông đúc trong giờ cao điểm buổi tối. Buồng xe là một mảnh an tĩnh, cánh tay trái Lục Bình dựa vào cửa sổ xe, tay chống lên nửa bên gương mặt. Ánh mắt của anh thu lại từ bên ngoài cửa sổ, bình tĩnh nói:
“Bên phía Thanh Tử thế nào rồi?”
“Không quá tốt.” Viên Lợi Quân không có che giấu, trầm giọng nói ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây