Một giây kế tiếp, ngón trỏ xuyên qua cò súng, khẩu súng màu đen lạnh như băng xoay một vòng quanh đầu ngón tay, họng súng hướng xuống phía dưới. Đinh Thanh đối mặt với từng họng súng, bày ra dáng vẻ không ra gì, mỉm cười rồi ngồi xuống, gác hai chân lên trên chiếc bàn gỗ, nghiêm túc nói: “Người nào trong giới mà không biết, Đinh Thanh tôi rất nghe lời tổng bộ.”
“Một súng này, coi như anh tốt số. Tôi tha cho anh một mạng…”
Đinh Thanh nói xong liền híp mắt lại, tròng mắt trắng đen rõ ràng lóe lên một tia sáng nguy hiểm. Anh quét mắt qua từng họng súng trước mặt, cuối cùng nhìn về phía người đàn ông trung niên: “Lần sau, nếu còn dám xông tới không có chút quy củ nào như vậy thì Thượng đế cũng không giữ được anh đâu. Tôi nói trước rồi đó!”
Anh vừa dứt lời, sắc mặt của người đàn ông trung niên cao to lập tức thay đổi.
Vị Đinh gia này dùng lý do mạo phạm cho anh ta một súng. Anh ta chỉ có thể ngậm ngùi chịu một súng này, cho dù là đi tìm Tông Trưởng hội tông lão, hoặc là đám Trưởng lão thì cũng không có bất kỳ biện pháp nào với Đinh Thanh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây