Trong khoảng thời gian này, cô cũng coi như là đã kiến thức qua không ít cảnh đời. Cô mới không thèm quan tâm đến chiếc xe này, thứ cô quan tâm là mục đích của Lục tiên sinh khi đưa chiếc xe này cho mình.
Trong lúc cô còn đang suy nghĩ, giọng nói ôn hòa của Lục tiên sinh lại vang lên lần nữa. Sau khi nghe rõ, nụ cười trên mặt Lý Anh lập tức cứng lại, cả người như rơi vào hầm băng, tay chân lạnh lẽo.
“Đoạn thời gian gần đây quan hệ giữa cô và chị Mẫn Đan hình như rất tốt.”
Lục Bình nhìn về phía thiết bị chắn gió. Vẻ mặt anh không thay đổi, anh đang thử cách quản lý biểu cảm mà không lộ ra chút chi tiết nào vừa mới học được, lạnh nhạt nói.
“Ừm…” Cô nhẹ giọng đáp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây