“Dựa theo năng lực của đối phương, biết rõ tin tức cơ mật như vậy, muốn tiến hành cắt đứt ở trên đường đi sợ rằng cũng không phức tạp.”
Trên trán của người đàn ông đứng đầu trung tâm y tế Thụy Tân: Chu Tải Ngôn đã chảy mồ hôi. Ánh mắt của ông lấp lóe, vừa không có lời giải, cũng có sợ hãi. Lúc này, chỉ cần đi nhầm một bước chỉ sợ chính là cửa nát nhà tan.
Ông mở mắt ra, đối diện với đôi mắt phía sau cặp kính gọng vàng của Lục tiên sinh. Đối phương đang tựa như cười mà không phải cười.
“Ài!”
“Nếu như mình thật sự là một thương nhân tình báo, mình hoàn toàn có thể đưa tin tức này cho những người có quyền lực hơn, ví dụ như các đối thủ của Vương gia. Nhưng mình không phải, mình thậm chí còn không thể xác định được sau khi đường đột truyền tin tức cho những người mà mình không thể khống chế thì liệu có bị dẫn lửa thiêu thân hay không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây