Không lâu sau.
Lục Bình đứng ở chính giữa hành lang. Anh đưa túi công văn trong tay cho Đinh Thanh, bước lên trước. Hai tay đặt lên trước lan can rỉ loang lổ, lòng bàn tay cảm nhận được cảm xúc lạnh lẽo. Anh nhìn xuống tầng một của nhà máy. Trong ánh mắt của anh, 50 thành viên xếp thành đội ngũ hình vuông. Toàn bộ đều ngước đầu, cảm thấy sợ hãi, kinh dị, tò mò nhìn chăm chú mình. Bọn họ đang đợi lời nói của mình!
“Hô…” Lục Bình nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Anh từ nhỏ đã phổ thông, lúc đi học, ngay cả thuyết trình trước mặt cả lớp thôi đều đã khẩn trương đến phát run. Mà bây giờ… cảm nhận được hàng loạt ánh mắt nhìn vào mình, thân thể của Lục Bình đang hưng phấn! Dòng máu bóng bỏng đang mãnh liệt chảy xiết!
“Mình nên nói cái gì đây?” Anh thì thầm ở đáy lòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây