Hạ Mẫn Đan siết chặt nắm đấm, cô móc chìa khóa ra. Trong tiếng vang lách cách, tim đập nhanh đến cực điểm. Thật lâu sau, mới mở cửa phòng ra… Trong phòng vẫn tĩnh lặng như cũ, cô thở ra một hơi. Nhưng ngay sau đó, lúc nhìn về phía cánh cửa phòng ngủ đóng chặt, lông mày lá liễu lại nhẹ nhíu lại: “Bình Tử cũng thật là, bà đây đã bị cậu ngủ rồi, nghe thấy bà đây trở về, cũng không thèm đi ra nhìn một cái.”
“Quả nhiên.”
“Những đàn ông này không có gì tốt cả, có được liền sẽ không còn quý trọng nữa.”
Cô thay giày, sau đó bước về phía phòng ngủ của Lục Bình, giơ tay lên muốn gõ cửa phòng của Lục Bình, đốt ngón tay chợt dừng lại ở trước cửa. Sau đó, nghe thấy bên trong nhà là một mảnh yên tĩnh, mũi đẹp nhíu lại.
[ Cốc cốc cốc… Cốc cốc… ]
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây