Lục Bình âm thầm dùng ánh mắt lưu ý đến tư thế của Lý Ngọc Trân, học theo giọng điệu và hành vi nhận lấy danh thiếp sau đó đáp lời đối phương. Dáng vẻ rất tự nhiên ôn hòa, cô bày ra tư thế cao hơn, nhưng cũng không khiến cho người ta khó chịu, ngược lại mỗi một người được đáp lại đều cảm thấy thích thú và thụ sủng nhược kinh.
“Xin chào.”
Vẻ mặt Lục Bình ôn hòa. Anh và Lý Ngọc Trân sánh vai, học tập thái độ của đối phương, cười nhạt nhận lấy danh thiếp của một người sáng lập doanh nghiệp cỡ trung.
Chờ đối phương rời khỏi, Lục Bình liếc qua danh thiếp một cái. Lục Bình có ấn tượng đối với doanh nghiệp này, là doanh nghiệp cửa hàng bán lẻ thường gặp ở Trung Hải, giá trị thị trường hai, ba trăm triệu. Trước đây, sau khi tan làm, Lục Bình từng thích mua một phần đồ ăn nhanh ở cửa hàng tiện lợi này mang về nhà. Mà nhân vật như vậy cùng lắm chỉ là một cái quần thể bên trong buổi tiệc này.
…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây