Anh cố gắng gượng, sai khi làm xong tất cả những thứ này thì thản nhiên bình tĩnh bước sang một bên khác. Lúc đang muốn đưa tay mở cửa xe thì Lục Bình chợt chú ý tới mấy nam nữ thanh niên bất phàm ở trên sân thượng tầng hai của viện bảo tàng nghệ thuật Trung Hải. Phản ứng của bọn họ không giống nhau, nhưng trên gương mặt đều lộ ra sự nghiền ngẫm và nụ cười.
“Hô!”
Dưới chân, ngón chân trong giày da không ngừng nghiền ép đế giày.
Lục Bình chú ý tới những ánh mắt bất thiện kia, cũng không cười đáp lại. Khóe miệng anh khẽ nhếch, ánh mắt phía sau chiếc mặt nạ bình tĩnh đến lạ thường.
Anh đưa tay mở cửa xe, nhìn về phía trong xe, người phụ nữ mặc lễ phục màu đen, cao quý mà tao nhã, dung nhan tuyệt mỹ nghiêng nước nghiêng thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây