Từ khi vào trong nhà, ánh mắt của Lý Anh luôn dừng ở trên người Lục Bình. Sau khi nhìn thấy anh nhìn thoáng qua nhà bếp thì trên mặt cô lộ ra một chút nụ cười. Trong lòng cô, Lục tiên sinh sẽ ăn đồ mà cô nấu… Tốt, ăn nhiều sẽ sinh ra nỗi nhớ nhung. Sau khi tới mà không ăn đồ cô nấu… thì sẽ càng tốt hơn! Cô tin tưởng, mặc kệ thế nào đi chăng nữa thì trong lòng Lục tiên sinh ít nhất cũng có chút cảm giác áy náy.
Như vậy là đủ rồi.
“Thoải mái.”
Lục Bình uống trà.
Lý Anh cong chân, nửa quỳ ở trước ghế sofa của Lục Bình, ngón tay mỏng manh tinh tế không ngừng xoa bóp phần cổ có chút cứng ngắc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây