Trong hành lang.
Cha Trương im lặng nhìn con gái nhà mình, sau đó thu hồi tầm mắt và nhìn về phía người thanh niên kia. Thành thật mà nói, ông khá hài lòng về cậu trai này, dáng vẻ nhã nhặn đeo mắt kính gọng đen. Cộng với thân thế đáng thương của anh, cha Trương theo bản năng sẽ cảm thấy dễ gần hơn nhiều.
Suy nghĩ của ông cũng giống như vợ mình, đối với cậu thanh niên mà nói thì mất đi cha mẹ là chuyện xấu. Nhưng đối với bọn họ mà nói, đây chưa chắc đã không phải là chuyện tốt, không cần lo lắng chuyện Oánh Oánh rời khỏi vợ chồng già bọn họ, càng không cần lo lắng về mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu trong tương lai.
“Đúng là lương phối.”
“Không thể trực tiếp kết luận, nhìn thêm chút nữa đã.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây