Anh đưa cô gái vào trong tàu điện ngầm, tuy rằng cô gái không muốn tách ra một chút nào, nhưng càng không nỡ để người trong lòng ngồi ngồi tàu điện ngầm hơn một giờ để đưa cô về nhà, lại tốn thêm hai giờ để trở về nhà trọ.
Lục Bình nhìn về phía tàu điện ngầm xa dần, nụ cười dịu dàng dần dần biến mất. Anh đi ngược lại dòng người trở lại mặt đất, trong quá trình này, anh còn lấy cặp kính gọng vàng từ trong túi ra sau đó đeo lên.
Lúc ngẩng đầu lên, ánh đèn đường ánh vào gương mặt của anh.
“Xảy ra chuyện?” Lục Bình thấp giọng nói.
Anh nhớ lại giọng điệu của Lý Ngọc Trân trong cuộc điện thoại vừa rồi, mí mắt giật giật. Lúc này, bên đường có một chiếc xe con màu trắng yên lặng dừng lại. Lục Bình liếc nhìn, sau đó ngồi vào trong xe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây