“Cũng không phải là mạo phạm. Tôi lại cảm thấy cậu ấy xuất hiện rất đúng lúc, đúng lúc chặn được rất nhiều phiền phức.” Lục Bình cười nói.
Anh bị thu hút bởi động tác của Triệu Chính Khiếu, bĩnh tĩnh nhìn lại. Chỉ trong chốc lát sau đó, nụ cười trên mặt Lục Bình dừng lại, anh mắt mang theo ý dò xét. Anh ý thức được, từ lúc bắt đầu, Triệu Chính Khiếu đã không tiến vào bầu không khí do anh tạo ra, mà là đang cố gắng giành lại quyền chủ động vào tay, cũng hiển nhiên đã làm được một phần.
“Tối hôm qua, tôi và mấy người bạn đã thức rất khuya.”
“Chúng tôi cùng nhau quan sát con độc giác thú mới quật khởi.”
Triệu Chính Khiếu vừa rót trà vừa nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây