Ông, lấy Mục Lương làm trung tâm, gợn sóng vô hình khuếch tán ra, bao phủ phạm vi có đường kính trăm mét.
Sau một khắc, yên tĩnh, yên tĩnh tuyệt đối.
Trong phạm vi trăm mét này, không có bất kỳ âm thanh nào, dù là âm thanh tim đập, tiếng hít thở đều không tồn tại.
Cơ thể của Nguyệt Thấm Lan hơi phát run, con mắt màu xanh nước biển trợn lên, cô ngắm nhìn bốn phía, có thể nhìn thấy lại không thể nghe được âm thanh, vô cùng tĩnh mịch.
Cô không nghe được tiếng hít thở của mình với tiếng tim đập, làm cho cô cảm thấy khó chịu, cảm thấy sợ hãi, muốn chạy trốn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây