Trên mặt mọi người đều mang vẻ khó tin, ngay sau đó chuyển thành mừng như điên.
- Tổng Đội Trưởng chết rồi, chúng ta được cứu rồi!
- Thật là lợi hại, hai ba chiêu đã có thể giải quyết Tổng Đội Trưởng rồi.
- Thật lợi hại.
Cô gái lạnh lùng khẽ nhếch môi hồng.
Không biết thân thể của cô bởi vì kích động, hay sợ hãi mà run rẩy.
- Không sao chứ?
Mục Lương nghiêng đầu nhìn phía Ny Cát Sa.
- Không, không sao.
Ny Cát Sa lắp bắp trả lời.
Thành chủ thành Huyền Vũ còn cường đại hơn so với trong tưởng tượng của cô.
Đây gần như đã giết một cường giả cấp bảy chỉ trong giây lát, có thể đứng hiên ngang ở thành Thánh Dương.
- Đều đứng lên đi, trở về thành Huyền Vũ.
Mục Lương thản nhiên nói.
Hai mươi lăm người trước mặt, có phân nửa té ngồi dưới đất, có thể dễ dàng nhìn thấy nét đỏ tươi trên mặt bọn họ.
- Lại phải dùng hết không ít Nước Mắt Thiên Sứ rồi.
Mục Lương nói thầm trong lòng một câu, phải lên kế hoạch thăng cấp Đôi Cánh Thiên Sứ mới được.
- Vâng.
Ny Cát Sa kích động đáp.
Cô nhịn đau đứng lên, bước chân lảo đảo được A Mạn đưa tay đỡ:
- Chị Ny Cát Sa, chân của ngươi không sao chứ?
A Mạn quan tâm hỏi.
- Không sao đâu, vẫn có thể đi.
Ny Cát Sa cười đến mê hoặc lòng người.
Đại thù đã được báo, nhất thời áp lực trong lòng được đánh tan hơn phân nửa.
...
Trong thành Thánh Dương, trong sân một tòa nhà ở trung tâm thành trì.
- Phi Thi chết rồi, là ai làm?
Thành chủ thành Thánh Dương mạnh mẽ mở mắt ra, vừa rồi khí thế của Phi Thi rất hung hăng, trong chốc lát đã không còn cảm giác được.
Đây có nghĩa rằng Phi Thi đã chết rồi.
Thân ảnh của hắn lóe lên rồi biến mất.
Ngoài thành Thánh Dương, Mục Lương dừng bước lại.
Hắn xoay người nhìn về hướng thành Thánh Dương, thản nhiên nói:
- Các ngươi về trước đi, Ly Nguyệt đã chờ các ngươi ở phía trước.
- Thành Chủ Đại Nhân, làm sao vậy?
Ny Cát Sa quan tâm hỏi.
- Có người tới.
Mục Lương lãnh nhạt nói.
-...
Ny Cát Sa ngạc nhiên, đôi mắt màu xanh co rụt lại, trong lòng có suy đoán.
- Chị Ny Cát Sa.
A Mạn khẩn trương kéo của tay của cô.
- Đi theo ta.
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên.
Ly Nguyệt mặc áo giáp U Linh hiện thân ra.
Cô nhìn thoáng qua Ny Cát Sa, gật đầu ra hiệu, sau đó đi phía trước dẫn đường.
- Bám theo.
Ny Cát Sa vỗ tay A Mạn, ý bảo đám người theo sát.
Cô không nhịn được hỏi:
- Thành chủ thành Huyền Vũ sẽ không có sao chứ?
Người tới rất có thể là thành chủ thành Thánh Dương.
Các cô nghe nói người kia là quái vật cấp tám, bóp chết các cô đơn giản như bóp chết côn trùng nhỏ.
- Tin tưởng vào hắn.
Ly Nguyệt dừng chân lại, rồi tiếp tục đi về phía trước.
-...
Ny Cát Sa há miệng, cũng là không nói được lời gì.
Một hồi sau.
Con ngươi màu đen của Mục Lương lẳng lặng nhìn về phía trước, một ông lão đang nhanh chóng chạy băng băng tới, chừng bảy mươi tuổi.
- Thành chủ thành Thánh Dương?
Mục Lương cau mày lại.
- Phi Thi là do ngươi giết?
Lão giả híp mắt lại, không phủ nhận thân phận của mình.
Phi Thi có thực lực cấp bảy, một thân Thi Độc càng khiến người ta nhức đầu, giao chiến với hắn hơi không lưu ý thì sẽ trúng độc.
Trong số các cường giả cùng cấp bậc, phần lớn đều không phải là đối thủ của hắn.
Phi Thi là một trong ba Đại Thống Lĩnh của thành Thánh Dương, lại chết một cách lặng yên không tiếng động ở tại nơi này, đây là đang đánh vào mặt của thành chủ thành Thánh Dương.
Mục Lương phóng khoáng gật đầu, bình tĩnh nói:
- Là ta.
Thành chủ thành Thánh Dương hơi híp hai con mắt rồi mạnh mẽ mở lớn, sau một khắc trực tiếp ra tay, muốn chụp vào mặt Mục Lương.
Hưu!
Sắc mặt của Mục Lương trầm xuống, bĩu môi:
- Thật đúng là rất có khí thế.
Hai tay của anh khởi động năng lực Lân Giáp Ngạnh Hóa, cánh tay lại lần nữa hiện lên mạch kín ba màu sắc rực rỡ như sơ đồ mạch điện tử.
Phanh!
Mục Lương giơ tay lên nắm tay, chưởng về phía đó.
Lửa văng khắp nơi, va vào không khí làm nổ tung mặt đất.
- Không gì hơn cái này.
Sắc mặt của hắn không thay đổi, vẫn hài hòa nói chuyện với đối phương.
- Xem một chiêu của ta đây.
Tay của thành chủ thành Thánh Dương khẽ run.
Hắn không lùi mà tiến tới, hai tay hiện lên màu đỏ tươi, kèm theo một cỗ khí nóng phả ra.
Nhiệt độ trong phạm vi trăm mét tăng lên, người bên trong như đang ngồi trong lò lửa..
Hai tay của hắn phun trào Dung Nham nóng bỏng, cực kỳ giống hỏa pháo, Dung Nham bao trùm về phía Mục Lương.
- Năng lực Dung Nham? Cũng thú vị đấy.
Hai mắt Mục Lương sáng lên, hơi thở lạnh băng phả ra quanh thân, nhiệt độ không khí cực tốc giảm xuống, trong không khí còn ngưng tụ thành Băng Tinh.
Anh nâng lên hai tay đầy hàn khí lên, tạo thành một con chim bằng băng bay về phía Dung Nham.
Phanh!
…
Dung Nham văng khắp nơi, cũng nhanh chóng giảm nhiệt đọng lại thành đá
- Cái gì?
Đồng tử của Thành chủ thành Thánh Dươngco rụt lại, năng lực Dung Nham của mình hoàn toàn bị đối phương áp chế.
- Tiếp chiêu.
Mục Lương càng đánh càng hăng say, lần đầu tiên có cơ hội thử nghiệm năng lực của mình nhiều hơn.
- Sợ ngươi chắc.
Thành chủ thành Thánh Dương đen mặt lại.
Thân thể hắn bành trướng rồi quay vòng, bên ngoài thân thể có Dung Nham nhỏ xuống, sóng nhiệt phát ra phả vào mặt.
Mục Lương giẫm một cái trên mặt đất, mặt đất dưới chân cuồn cuộn lên như sóng nước bay về hướng thành chủ thành Thánh Dương.
Bùn đất bay lên, hóa thành bàn tay đá khổng lồ phách về phía Thành chủ thành Thánh Dương.
- Lại thêm một năng lực khác!!
Thành chủ thành Thánh Dương kinh hãi.
Phanh!
Hắn vội vã lui về phía sau, khó khăn lắm mới tránh thoát được công kích từ bàn tay đá khổng lồ.
Không chờ hắn kịp đứng vững, Trọng Lực đột ngột thay đổi, Nặng Gấp Hai Mươi Lần trọng lực vốn có trên người hắn.
- Trọng Lực Địa Nham Gấp Hai Mươi Lần.
Trong lòng Mục Lương khẽ mặc niệm một tiếng.
Trọng lực của vùng đất trong phạm vi trăm thước đều bị ảnh hưởng mà lún xuống vài mét, bỗng xuất hiện một cái hố to.
Bùn đất hóa thành sóng lớn, bay về phía Thành chủ thành Thánh Dương.
- Làm sao có thể?
Thành chủ thành Thánh Dương kinh hồn táng đảm, đã nhớ không rõ đây là loại năng lực thứ mấy mà đối phương sử dụng.
- A ~~
Thành chủ thành Thánh Dương nổi giận gầm lên một tiếng, gắng gượng kháng trụ Trọng Lực Gấp Hai Mươi Lần, tạo thành nắm tay Dung Nham phá tan khối đất.
- Rất lợi hại nha.
Mục Lương nhếch miệng lên.
Hắn vung tay lên, nguyên tố nước ngưng kết lại, tạo thành quả cầu nước cực khổng lồ, bao trùm về phía Thành chủ thành Thánh Dương.
Đồng thời lực lượng của hàn băng tụ lại, nhanh chóng đông lại thành quả cầu khổng lồ.
- Vẫn chưa dừng lại?
Thành chủ thành Thánh Dương dù muốn phản kháng cũng không có sức lực.
Năng lực của đối phương thực sự quá mạnh, thực lực không hề kém chút nào so với mình, thế thì còn đánh kiểu gì nữa?
- Chờ một chút.
Hắn nhấc tay, vội vã hô một tiếng:
- Chúng ta không cần thiết phải đánh đánh giết giết như vậy, hoàn toàn có thể ngồi xuống rồi từ từ nói chuyện.
Mục Lương giơ tay lên, mặt không chút thay đổi nói:
- Là do ngươi động thủ trước đấy chứ!
…
-...
Thành chủ thành Thánh Dương đen mặt lại.
Ngươi giết một thủ hạ thống lĩnh của ta, ta còn không thể phát tiết tức giận sao.
- Ngồi xuống nói chuyện, nói chuyện gì?
Mục Lương bày ra một bộ tư thái chăm chú lắng nghe.
Dung Nham trên người Thành chủ thành Thánh Dương đã thu liễm đi, hơi thở nóng bức cũng tiêu tán.
Hắn đen mặt lại hỏi:
- Phi Thi trêu chọc ngươi rồi hay sao?
- Hắn động tay trước.
Mục Lương khoanh hai tay trước ngực.
- …
Da mặt già nua của Thành chủ thành Thánh Dương run một cái, lại là câu này.
Hắn thâm trầm nói:
- Có vậy thì ngươi cũng đâu cần phải giết hắn cơ chứ.
Mục Lương khẽ cười một tiếng, giang tay ra nói:
- Đổi lại là ngươi, ngươi cũng sẽ ra tay giết hắn.
Thành chủ thành Thánh Dương trầm mặc không nói, đối phương nói không sai, đây là thời đại của kẻ mạnh kẻ yếu.
- Aizz ~~
Hắn thở dài:
- Ngươi khiến thành Thánh Dương bọn ta mất đi một cường giả cấp bảy, thủy triều Hư Quỷ Trăng Máu vào năm sau sẽ càng thêm khó đối phó.
- Thủy triều Hư Quỷ Trăng Máu là cái gì?
Mục Lương cau mày lại.
Con ngươi của Thành chủ thành Thánh Dương co rụt lại:
- Ngươi không biết?
- Ngươi nói thử một chút.
Mục Lương phất tay lên, đất dưới chân trồi lên, hình thành một ghế bằng đá rồi ngồi xuống.
- Ngay cả Trăng Máu mà ngươi còn không biết, tu luyện thế nào lên được cấp tám vậy hả?
Thành chủ thành Thánh Dương ngạc nhiên.
- Nếu không lại đánh một trận nữa nhé?
Mục Lương cảm thấy lão đầu này có chút vô lý.
- Đừng đánh.
Thành chủ thành Thánh Dương thấy thật tức ngực, kém chút có một cục máu mắc kẹt ở cổ họng.
Hai chân Mục Lương bắt chéo lại, lẳng lặng chờ đợi.
- Trăng Máu chính là ánh trăng có màu đỏ như máu.
Mặt già nua của Thành chủ thành Thánh Dương run lên, trầm giọng nói:
- Cứ sáu mươi năm Trăng Máu sẽ xuất hiện một lần, đến lúc đó tất cả Hư Quỷ ngủ say trong lòng đất sẽ thức tỉnh.
Đôi mắt của Mục Lương co rụt lại, tất cả Hư Quỷ đều sẽ thức tỉnh?
Mặt Thành chủ thành Thánh Dương lộ vẻ đờ đẫn, tiếp tục nói:
- Trăng Máu trên không, Hư Quỷ sẽ tàn sát bừa bãi trên mặt đất. Nếu như những bộ lạc nhỏ, thành nhỏ không có cường giả cấp cao che chở đều sẽ bị Hư Quỷ rửa bằng máu.
Hắn ngước mắt quan sát biểu cảm của Mục Lương:
- Loại hiện tượng ấy, Thánh Địa gọi là Thủy triều Hư Quỷ Trăng Máu.
Mục Lương nhướng mày, thì thầm trong lòng: Thánh Địa là thế lực nào?
Hắn nghiêm mặt hỏi:
- Ngươi mới vừa nói, Trăng Máu lần tiếp theo là vào một năm sau?
- Chính xác mà nói, là còn chưa đầy một năm.
Thành chủ thành Thánh Dương đính chính lại.
- Thời gian chưa đầy một năm ư?
Mục Lương nhíu mày, cảm thấy rất nhiều chuyện đều phải nâng cao cảnh giác hơn.
- Ta ở Thánh Địa chưa từng gặp qua ngươi, sắp tới ngươi sẽ trở thành cấp tám sao?
Thành chủ thành Thánh Dương trầm giọng hỏi.
- Hỏi thật nhé, Thánh Địa là cái gì vậy?
Bây giờ, Mục Lương tựa như một khối bọt biển, khát vọng được tiếp thu tri thức bí ẩn chân chính của thế giới này.
Thành chủ thành Thánh Dương đã hiểu rõ.
Quả nhiên, người này ngay cả Thánh Địa cũng không biết.
Người trẻ tuổi trước mặt, từ trong rừng đi ra sao?
- Thánh Địa, đó là một tổ chức lâu đời.
Thành chủ thành Thánh Dương nói một trận, lại nói:
- Hàng năm Thánh Địa đều sẽ cử hành hội nghị Thánh Địa, cường giả cấp tám đều có thể tham gia.
Mục Lương hiểu rồi, thảo nào đối phương lại nói chưa từng gặp hắn ở Thánh Địa.
- Nội dung hội nghị là gì vậy?
Anh hiếu kỳ hỏi.
- Thảo luận các sự kiện lớn, tỷ như tìm ra nguyên nhân khiến thực vật chết héo, chân tướng của Hư Quỷ, tại sao lại xuất hiện Trăng Máu…
Thành chủ thành Thánh Dương trầm giọng nói:
- Đương nhiên nội dung chủ yếu nhất của hội nghị lần này chính là nên đối phó Hư Quỷ triều như thế nào?
- Thú vị đấy.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, đây đều là chuyện mà anh muốn biết.
- Có hứng thú gia nhập vào Thánh Địa hay không?
Bỗng Thành chủ thành Thánh Dương hỏi.
- Gia nhập vào thì có lợi ích gì không?
Mục Lương híp đôi mắt một cái, cẩn thận hỏi:
- Sau khi gia nhập rồi cần thực hiện chức trách gì?
- Gia nhập vào Thánh Địa, ngươi là có thể được biết rất nhiều bí ẩn hơn.
Thành chủ thành Thánh Dương mịt mờ nói:
- Những thứ ấy đều là chuyện mà ta không thể nói với ngươi.
Hắn liếc nhìn ngọn núi lớn sau lưng Mục Lương, nhắc nhở:
- Trừ cái đó ra, việc phân chia lãnh địa cũng là do Thánh Địa quyết định, cho nên từng thành chủ của thành lớn cũng đều sẽ tham gia.
- Phân chia lãnh địa cũng thuộc về quyền quản lý của Thánh Địa?
Mục Lương kinh ngạc nói.