- Thiếu lâu chủ, hiện tại nên làm gì?
Trình Mâu đi tới bên cạnh Y Lệ Y, hạ giọng hỏi:
- Cần tiếp tục hay không?
- Không cần, quá mức sẽ đưa tới hoài nghi.
Y Lệ Y lắc đầu.
Bước đầu trong kế hoạch mà Mục Lương giao cho cô đã hoàn thành, hiện tại tới bước thứ hai.
Thời gian chậm rãi trôi đi, khi trời tờ mờ sáng. Kẽo kẹt ~~
Cửa thành Thánh Dương mở ra.
- Đi mau, đi chiếm chỗ.
Y Lệ Y thuận theo dòng người lao ra thành Thánh Dương.
Cô dẫn theo một số gia thần chạy nhanh về hướng Rùa Đen, trong ánh mắt mờ mịt của đám người đằng sau, nhanh chân đứng trước cầu thang Thiên Môn Lâu.
Hành động ấy của Y Lệ Y chính là bước thứ hai trong kế hoạch, dẫn theo hơn trăm tên gia thần xếp hàng, tạo thành hiện tượng giả: rất nhiều người đi thành Huyền Vũ, dẫn đường mọi người cũng tới xếp hàng lên thành Huyền Vũ.
Xoàn xoạt!!!
Dưới sự ảnh hưởng của tâm lý nghe theo đám đông, không ít người cũng nhanh nhẹn theo sau xếp hàng.
Trong đó có Mễ Á, Hi Bối Kỳ cũng đứng xếp hàng.
Hiện tại, hai cô gái đã thay đổi một dáng vẻ khác, mặc một bộ quần áo đen, chỉ lộ một đôi mắt ra bên ngoài.
- Ngươi có phát hiện ra người thú không?
Hi Bối Kỳ dùng ngón tay chọc sau lưng cô gái tai mèo.
- Không có, bọn chúng chắc ở phụ cận.
Mễ Á lắc đầu.
Đôi con ngươi màu ửng đỏ nhìn quét bốn phía, toàn thân cô căng chặt, sẵn sàng tùy thời ứng đối khi người thú tập kích.
….….
Ở nơi xa, ba gã người thú đứng trên một cục đá.
- Thế nào?
Truy tung được khí vị của hai kẻ trộm kia không?
Người thú đầu sư tử hỏi.
- Không có, người quá nhiều, mùi có chút tạp.
Người thú đầu sói nhẹ nhàng lắc đầu.
Hắn phải chậm rãi tách ra từng mùi, tìm kiếm mục tiêu trong đống mùi hỗn loạn.
Nếu không như vậy, ba người sẽ không luôn chậm hơn một bước, chính vì có quá nhiều mùi rối loạn dấu vết.
Người thú đầu gấu nhìn về đội ngũ thật dài xếp hàng phía dưới Man Thú Hoang Cổ, suy đoán nói:
- Có thể họ tránh ở bên trong đội ngũ xếp hàng, muốn đi lên thành Huyền Vũ?
- Có khả năng ấy.
Người thú đầu sư tử híp hai mắt, đánh giá đội ngũ xếp hàng dài dằng dặc.
Hắn cảm thấy hai kẻ ăn trộm kia, quả thật có khả năng sẽ đi lên thành Huyền Vũ tránh né bọn họ đuổi giết.
- Chúng ta có nên đi lên thành Huyền Vũ hay không?
Người thú đầu gấu trầm giọng nói.
Hắn có chút tò mò thành Huyền Vũ có dáng vẻ gì, lại có điểm gì khác với thành Vạn Yêu.
- Đi, đi xếp hàng.
Người thú đầu sư tử cảm thấy có thể thử xem. Chủ yếu, hắn cũng muốn thu thập một chút tình báo của thành Huyền Vũ.
Răng rắc ~~~ phanh!!!
- Cửa đá mở rồi.
Có người kinh hô một tiếng. Thân ảnh Cao Thao xuất hiện ở trên cầu thang bằng đá.
Hắn nhìn quét đám người, hô to:
- Các ngươi muốn vào thành Huyền Vũ, đều xếp thành một hàng đi lên.
- Chúng ta đi lên trước đi.
Y Lệ Y dẫn đầu mang theo đám người Trình Mâu đi về phía trước. Bọn họ là nhóm đầu tiên dẫn đầu mới có tác dụng, sau khi liếc nhìn những người kia một, thực sự có người đi lên Thành Huyền Vũ.
- Hoan nghênh đi vào Thiên Môn Lâu.
Cao Thao xụ mặt đứng ở bên cạnh, dẫn mọi người tiến vào. Rất nhanh bên trong đã truyền ra âm thanh oán giận.
- Phí vào thành?
Đó là cái gì?
- Một viên tinh thạch hung thú trung cấp hạ phẩm đổi được một tấm gỗ à?
- Thứ này không phải ăn cướp sao?
- Không được, ta không vào thành.
- Cái gì, còn chưa tiến vào đã thu tinh thạch hung thú?
Một ít người đến xem náo nhiệt ngượng ngùng rời khỏi, ngoài miệng hùng hùng hổ hổ rời đi. Còn hàng người kia không ngừng có người phân vân, hỏi thăm qua đi một ít người cũng không xếp hàng nữa.
Cuối cùng, còn chưa vào thành Huyền Vũ đã phải giao tinh thạch hung thú trung đẳng sơ cấp, người thường sẽ không giao ra.
Nhiều người như vậy rút đi đúng như dự kiến của Mục Lương.
Người ngay cả một viên tinh thạch hung thú trung đẳng sơ cấp đều không có, hoặc người không bỏ ra được, cũng đừng đi lên Phố Buôn Bán.
Phí vào thành xem như bước đầu sàng chọn, người đi lên Phố Buôn Bán quá nhiều mà mua không nổi đồ vật, sẽ tạo thành kín người hết chỗ.
- Phí vào thành là cái gì?
Hy Bối Kỳ cảm thấy nghi hoặc đã nghe được không dưới mười người nhắc tới cụm từ ấy.
- Chờ chúng ta đi vào sẽ biết.
Lỗ tai của Mễ Á giật giật, nhàn nhạt nói. Qua một hồi lâu, cuối cùng cũng đến phiên hai người họ.
Mễ Á,Hy Bối Kỳ hai người tiến vào Thiên Môn Lâu.
Bọn họ nhìn thấy bên trong có từng quầy hàng từng cái bàn, phía sau đều ngồi một nhân viên mặc đồng phục đặc thù làm việc.
- Mời tiến lên.
Nhân viên công tác gọi.
- Tới ngay đây.
Hy Bối Kỳ chạy tiến lên.
- Cởi bỏ mũ ra, bên trong thành Huyền Vũ không cho phép che đầu chắn mặt.
Nhân viên công tác nhàn nhạt nói:
- Nếu không chấp nhận có thể rời đi.
- Ách….
Hy Bối Kỳ sửng sốt, nhìn về phía cô gái tai mèo đứng phía sau xin ý kiến.
- Mở ra đi.
Mễ Á nhàn nhạt nói.
- Được.
Hy Bối Kỳ nhanh chóng tháo xuống mũ choàng.
Nếu không phải vì tránh né người thú, cô căn bản không muốn mang mũ choàng.
- Muốn đi vào thành Huyền Vũ cần một phần Văn Điệp Thông Quan, mà phí vào thành là một viên tinh thạch hung thú trung đẳng sơ cấp.
Nhân viên công tác nói cầm lấy một phần Văn Điệp Thông Quan, ý bảo hỏi:
- Cô có muốn không?
- Muốn.
Hy Bối Kỳ móc ra từ túi một viên tinh thạch hung thú đưa qua, nhân viên công tác thu tinh thạch hung thú, cười tủm tỉm nói:
- Như vậy thẩm tra kế tiếp, chỉ cần cô trả lời mấy vấn đề là được.
- Được ngươi hỏi đi.
Hy Bối Kỳ không nghĩ tới đi vào Thành Huyền Vũ sẽ phiền toái như thế. Nhưng thao tác đó lại càng hấp dẫn lòng hiếu kỳ của cô.
Nhân viên công tác cầm một cây bút làm bằng gỗ, chấm mực nước, hỏi:
- Tên của cô, năm nay bao nhiêu tuổi.
- Ta tên là Hi Bối Tư, năm nay hai mươi tuổi.
Hy Bối Kỳ dùng âm thanh khả ái nói.
- Cô thật sự hai mươi tuổi?
Nhân viên công tác ngẩn người, ngơ ngác nhìn thiếu nữ tóc vàng giống như 1 đứa bé
- Ngươi nhìn cái gì?
Chẳng lẽ ta không thể hai mươi tuổi sao?
Hy Bối Kỳ tức giận, hung hăng siết chặt hai bím tóc cột cao.
- Xin lỗi, ta không phải ý này.
Nhân viên công tác vội vàng xin lỗi.
Hắn lau lau cái trán, hỏi tiếp:
- Như vậy, Hy Bối Kỳ tiểu thư đến từ nơi nào?
- Ta đến từ thành Thánh Dương.
Hy Bối Kỳ không ngu, đương nhiên sẽ không báo ra địa chỉ thật nơi mình ở.
- Tốt, đây là Văn Điệp Thông Quan của cô, xin giữ kỹ đừng đánh mất, trạm kiểm soát phía sau còn sẽ phải kiểm tra.
Nhân viên công tác lấy con dấu, ấn vào trên Văn Điệp Thông Quan một chút, rồi giao cho bé gái tóc vàng.
- Chỉ đơn giản như vậy?
Hy Bối Kỳ kinh ngạc nói.
Cô còn tưởng rằng sẽ có một ít câu làm khó dễ, không nghĩ tới thông qua đơn giản như thế.
- Vị tiếp theo.
Nhân viên công tác hơi hơi mỉm cười.
Quá phức tạp cũng xử lý sẽ không hết, người biết chữ cũng không có bao nhiêu.
Một vài nhân viên công tác vẫn là mới học bổ túc vài hôm đã tiến vào làm, viết một vài chữ còn phải nhìn rõ mới ra.
Mễ Á dựa theo qui trình xử lý Văn Điệp Thông Quan, cũng trả lời vấn đề đơn giản như vậy.
Hy Bối Kỳ đứng ở bên cạnh chờ đợi, đôi mắt màu vàng đánh giá bốn phía, vừa lúc nhìn thấy ba thân ảnh áo đen xuất hiện ở cổng lớn Thiên Môn Lâu.
Ba người áo đen kia mặc áo choàng màu đen, cô thấy bề ngoài là có thể đoán được đám người thú.
Mễ Á cầm Văn Điệp Thông Quan đi đến, nhìn mặt của bé gái tóc vàng rất khó coi.
- Mễ Á, ba âm hồn không tan kia lại theo kịp.
Hy Bối Kỳ chỉ xa nói.
Mễ Á theo ánh mắt đảo qua, nháy mắt đã nhận ra ba người áo đen chính là ba người thú ấy.
Đôi mắt màu đỏ của cô hiện lên một tia lạnh lẽo, lạnh nhạt nói:
- Không cần phải xen vào bọn họ.
Nếu người thú dám động thủ ở Thành Huyền Vũ, nói không chừng Mễ Á còn sẽ cao hứng nhìn ba người thú đó bị trấn sát.
Ba gã người thú cũng thấy được hai cô gái này, bọn họ xác thật là không dám động thủ. Ai biết trong thành Huyền Vũ có cao thủ khủng bố nào, rốt cuộc thành Thánh Dương xuất động ba đại thống lĩnh đều không có biện pháp áp chế thành Huyền Vũ.
- Còn muốn đi vào sao?
Người thú đầu sói hỏi.
- Không đi vào, chúng ta chờ ở bên ngoài.
Người thú đầu sư tử nhìn thấy không cho phép che đầu chắn mặt đi vào.
Bọn họ là người thú không thể bại lộ ở trước mặt người thường, nếu không sẽ dẫn tới rất nhiều phiền toái
- …
Người thú đầu gấu nhân thở dài, còn tưởng sẽ vào xem.
Ba gã người thú lui ra, quyết định ở bên ngoài chờ đợi.
- Hiện tại làm sao bây giờ?
Sắc mặt của Hy Bối Kỳ có hơi ngưng trọng.
Nếu bọn họ rời đi thành Huyền Vũ, sẽ bị ba gã người thú đuổi giết.
- Trước đi lên nhìn kỹ rồi nói.
Mễ Á xoay người đi về phía trước thành Huyền Vũ. Bọn họ chỉ cần tạm thời ngốc ở thành Huyền Vũ, đợi khi tìm được cơ hội lại trở lại thành Thánh Dương.
- Chỉ có thể như vậy.
Hy Bối Kỳ vội vàng đuổi theo đi.
Cửa tiếp theo hai người cũng không gặp vấn đề quá lớn vì họ đều không mang theo vũ khí dài.
Vũ khí ngắn có thể giữ lại, các cô hoàn toàn có thể mang theo.
- Ta không giao vũ khí đấy, các ngươi có thể làm gì được ta?
- Tinh thạch hung thú cũng đã giao, còn muốn ta nộp lên vũ khí?
Mấy người không muốn giao vũ khí bỏ vào trong ngăn tủ, gây ồn ào nhốn nháo ở Huyền Không Các.
Hô hô hô
Liên tiếp có tơ nhện bay qua, cột mấy người ấy thành một bó.
Nhện Qủy Đỏ to bốn mét bò vào từ ngoài cửa, dính trên trần nhà. Nó là Mục Lương phái tới áp trận, chuẩn bị làm giáo huấn một vài người gây sự.