Tay của Nguyệt Thấm Lan khẽ nhúc nhích, đè nén cảm xúc muốn trợn trắng mắt với Mục Lương, cô vượt lên trước ôm lấy con gái:
- Được rồi, ta cũng muốn ôm ngươi.
Cô gái tóc đỏ trốn không thoát, bị mẹ vớt tiến vào lòng, đầu bị xoa đến rối tung.
- Mẹ, đừng làm rối tóc của ta!
Trong lòng Nguyệt Phi Nhan phiền muộn, sớm biết vậy lúc xuống phi thuyền không gỡ mũ giáp ra rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây