Lúc này, kiếm ý màu đỏ máu trên người Lâm Phàm phóng lên trời, những kiếm ý này bắt đầu hội tụ với tốc độ cực nhanh, trong phút chốc đã hội tụ thành một kiếm ý vạn trượng, hai tay Lâm Phàm nắm chặt trường kiếm, sau đó đột nhiên chém xuống!
Đạo kiếm ý vạn trượng kia cũng vào thời khắc này chém về phía tiểu nhị, kiếm đạo chi lực kinh khủng, trong khoảnh khắc liền đánh vỡ ngàn vạn núi sông, cực kỳ doạ người.
Trong lòng tiểu nhị cả kinh, hắn thế mà từ đạo kiếm ý này cảm nhận được một tia nguy hiểm!
Điều này sao có thể!
Không kịp để hắn nghĩ nhiều, bởi vì đạo vạn trượng kiếm ý kia đã đi tới trước người hắn, chỉ thấy hắn đưa tay đánh ra một quyền.
Ầm!
Thiên địa tịch diệt!
Mười vạn dặm xung quanh trong khoảnh khắc này đã biến thành bột phấn!
Lâm Phàm trực tiếp bị đẩy lui mấy vạn trượng.
Lúc này, tiểu nhị đột nhiên hóa thành một đạo sấm sét đánh về phía Lâm Phàm.
Lâm Phàm không dám khinh thường, ngàn vạn kiếm ý hội tụ trên thân kiếm, lập tức, hắn đâm ra một kiếm!
Một kiếm này, hắn đã sử xuất toàn lực!
Đối mặt với tiểu nhị, hắn không dám có chút sơ suất nào!
Chủ quan!
Sẽ chết!
Ầm!
Sóng xung kích kinh khủng tựa như biển gầm quét ra bốn phía, vạn vật thế gian trong khoảnh khắc liền bị thôn phệ.
Mà Lâm Phàm cũng bị hất bay ra ngoài, trên đường, nhục thể của hắn bắt đầu rạn nứt, hình thành mạng nhện, cực kỳ doạ người!
Hắn cuối cùng vẫn đánh không lại cường giả Thánh Vương cảnh!
Nhưng một Đại Thánh cảnh như hắn lại có thể đánh tới mức độ như vậy với cường giả Thánh Vương cảnh, điều này đã rất đáng gờm rồi!
Lúc này, Mộng Ngữ đột nhiên xuất hiện ở phía sau tiểu nhị, nàng quyết đoán đâm ra một kiếm, một kiếm này, nàng dốc hết toàn lực!
Tiểu nhị hừ lạnh một tiếng, một luồng khí tức kinh khủng trực tiếp đánh bay Mộng Ngữ ra ngoài, nàng ngã xuống đất, ngất xỉu tại chỗ.
Tiểu nhị thần sắc lạnh lùng, đứng thẳng trên không, hắn nhìn chằm chằm Lâm Phàm nằm trên mặt đất, mở miệng nói: “Tuổi còn trẻ đã có thực lực như thế, không thể không nói, tiểu tử ngươi thật sự khiến ta rất khiếp sợ, nhưng cho dù ngươi có yêu nghiệt thế nào đi nữa, hôm nay vẫn sẽ chết trong tay ta!”
Nói xong, hắn bước ra một bước, xuất hiện ở trước người Lâm Phàm, lập tức, một chưởng vỗ xuống, một chưởng này, rung trời chuyển đất!
Lâm Phàm lẳng lặng nằm trên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền.
Phải chết rồi sao?
Ta thật sự phải chết rồi sao?
Không!
Ta có thể chết đi như vậy sao?
Ta còn chưa trở nên cường đại giống như sư tôn.
Ta lại có thể nào chết?
Ta không thể chết!
Lúc này, Lâm Phàm đột nhiên mở mắt, một cỗ huyết mạch lực kinh khủng bộc phát ra từ trên người hắn.
“Cái gì!”
Tiểu nhị kinh hãi, cả người trực tiếp bị cỗ huyết mạch chi lực này hất bay ra ngoài, hắn ổn định thân thể, thần sắc ngưng trọng.
Lực lượng huyết mạch!
Người này lại có huyết mạch chi ()
Lực!
Trong lòng hắn trầm xuống, người có được lực lượng huyết mạch, tổ tiên của hắn nhất định có đại năng khủng bố, giờ phút này, hắn không khỏi có chút hối hận ra tay với Lâm Phàm.
Lúc này, Lâm Phàm phóng lên cao, hắn đứng thẳng trong hư không, tóc chậm rãi biến thành màu đỏ, quanh thân phát ra sát ý ngập trời gần như ngưng tụ thành thực chất.
Ầm!
Đột nhiên, khí tức của hắn bắt đầu điên cuồng tăng vọt, trong chớp mắt liền đi tới Đại Thánh cảnh tứ trọng!
“Không tốt!”
Con ngươi của tiểu nhị đột nhiên co rút lại, không chút do dự, hắn biến mất tại chỗ, quyền mang vạn trượng lóng lánh giữa thiên địa, quyền ý kinh khủng trong nháy mắt bao phủ Lâm Phàm.
Hai tròng mắt Lâm Phàm đỏ ngầu như máu, khí huyết cuồn cuộn ngất trời. Đối mặt với một quyền này, hắn không hề sợ hãi. Chỉ thấy mặt mũi hắn đột nhiên ngẩn ra, cả người hóa thành một luồng sáng đỏ, trực tiếp phóng về phía một quyền kia!
Ầm!
Trong hư không vang lên một tiếng nổ kinh khủng, sát ý ngập trời tràn ngập vùng trời này, hai người đồng thời nhanh chóng lùi lại, lập tức lần nữa đánh tới phía đối phương.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tiểu nhị càng đánh càng kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện, Lâm Phàm càng đánh càng mạnh!
Trời đất!
Có thể đừng quá đáng như vậy được không?
Ta là Thánh Vương Cảnh đó!
Cho chút mặt mũi đi!
Trong mắt tiểu nhị có một tia tức giận.
Ta tức giận rồi đấy!
Ầm!
Cũng vào lúc này, một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa từ trên người tiểu nhị chấn động ra, Lâm Phàm vội vàng cầm kiếm ngăn trước người mình, cả người lùi xa mười vạn trượng!
Mặt tiểu nhị không chút cảm xúc, hai tay kết ấn, cũng vào lúc này, sau lưng hắn hiện ra một pho tượng thần, tượng thần này vô cùng to lớn, trên người tản ra thần uy vô thượng.
Tiểu nhị nhìn về phía Lâm Phàm, tựa như đang nhìn người chết, chỉ thấy hắn chậm rãi đánh ra một chưởng với Lâm Phàm.
Vào lúc này, tượng thần phía sau hắn cũng đánh ra một chưởng, một chưởng này ẩn chứa uy thế khủng bố, thiên địa xung quanh đều sôi trào lên.
“Chạy mau!”
Mộng Ngữ đã thức tỉnh vội vàng lớn tiếng nhắc nhở, trong mắt tràn ngập lo lắng, đồng thời trong lòng có chút tự trách, nếu không phải Lâm Phàm cứu nàng, Lâm Phàm cũng sẽ không gặp nguy hiểm.
Lâm Phàm cũng cảm nhận được một luồng nguy hiểm. Hắn cắn chặt răng, mặt mũi dữ tợn, hắn lại trực tiếp phóng tới một chưởng kia. Trong chớp mắt hắn đã vọt tới trước bàn tay khổng lồ, sau đó hai tay cầm kiếm, đột nhiên chém xuống!
Ầm!
Răng rắc!
Kiếm ý vỡ vụn!
Lâm Phàm trực tiếp bị một chưởng này đánh trúng, cả người trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, trên đường, nhục thể của hắn bắt đầu băng liệt từng chút một, khí tức yếu ớt đến cực hạn.
“Không!”
Mộng Ngữ tê tâm liệt phế, trên mặt che kín nước mắt.