Lúc này Phượng Hiên nhìn về phía sau lưng Tiêu Nguyệt Nhi, hắn ta trực tiếp lờ đi Tô Trần, ánh mắt nhìn chằm chằm Yến Khinh Vũ và Diệp Linh Khê, thậm chí còn lộ ra một nụ cười tự nhận là lịch sự,
“Không biết hai vị cô nương này là?” Diệp Linh Khê lạnh lùng nói: “Là cha ngươi đấy.” Nghe vậy, sắc mặt Phượng Hiên lập tức trở nên âm trầm, khí tức đáng sợ của Tiên Tôn cảnh tràn ngập, thời không xung quanh lập tức sôi trào.
Hắn gằn từng chữ một: “Ngươi, nói, cái, gì?” Tiêu Nguyệt Nhi trực tiếp chắn trước người Diệp Linh Khê, mặt không biểu cảm nhìn Phượng Hiên,
“Nàng ấy là bằng hữu của ta, ngươi muốn làm gì?” Sắc mặt Phượng Hiên âm trầm như nước,
“Ngươi không nghe thấy nàng ta vừa rồi nhục mạ ta sao?” Tiêu Nguyệt Nhi lạnh lùng nói: “Xin lỗi, ta thật sự không nghe thấy, ta chỉ thấy ngươi vô duyên vô cớ muốn động thủ với bằng hữu của ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây